Thứ Ba, 31 tháng 5, 2011

Hãy tìm cho mình một Mentor để thành công !

Bài viết dưới đây xin được mượn lại từ chị Trần Thu Phượng trên mạng xã hội hoclamgiau.vn . Chân thành cảm ơn chị vì bài viết hay và ý nghĩa.

 " Mỗi sáng tôi thức dậy, tôi thường biết ơn cuộc sống theo cách của mình, tôi thường cầu mong những điều tốt lành nhất cho tôi và cho những người thân yêu của tôi. Sau đó tôi sẽ nói cám ơn tới người vợ của tôi. Sau đó nữa, tôi sẽ nói cám ơn tới một người nào đó mà tôi muốn bày tỏ lòng biết ơn chân thành của tôi đến với họ vì một lý do nào đó.

Ngày hôm nay, tôi đã bảy tỏ lòng biết ơn chân thành ấy đến một người. Đó là một người Thầy, một người đàn anh, một người bạn của tôi. Người đó đã có ảnh hưởng làm thay đổi rất nhiều cuộc đời của tôi, anh đã truyền cho tôi nhiều năng lượng và trí tuệ giúp tôi nhận ra và tạo ra những điều kỳ diệu từ chính bản thân mình. Anh hơn tôi 4 tuổi. Mặc dù tôi biết anh chừng hơn một năm nay, thế nhưng tôi và anh chưa từng là bạn trong thế giới thực. Tôi thường xuyên đến các buổi hội thảo và huấn luyện mà anh tổ chức và chính anh là diễn giả, người huấn luyên. Anh là người bạn tư tưởng của tôi. Anh và tôi là những người bạn trong vũ trụ. Tôi luôn coi anh là một Mentor (người dẫn dắt) của mình. Anh là người miền Nam. Người ta gọi anh là Quách Tuấn Khanh – diễn giả số một Việt Nam.

Mentor là người đã trải nghiệm thành công những gì bạn đang muốn đạt được và hướng dẫn lại cho bạn. Mentor có thể là sách, băng đĩa, các buổi hội thảo, huấn luyện, những câu chuyện thành công của những người thành đạt, có thể là một người cụ thể ở gần bạn. Trong thể thao, Mentor có thể là huấn luyện viên. Trong giáo dục truyền thống, mentor có thể là thầy giáo hoặc gia sư. Trong kinh doanh theo mạng, Mentor là người bảo trợ... Cách nhanh nhất để thành công đó là tìm cho mình một Mentor là người đã thành công rồi mà bạn tin cậy, người đó sẵn sàng hướng dẫn cho bạn. Điều duy nhất bạn nên làm đó là hãy cởi mở và làm theo hướng dẫn.

Tôi biết anh Khanh trong một buổi hội thảo của anh vào đầu năm 2010 (hơn một năm trước). Lúc đó tôi đang kẹt cứng với một đống những rắc rối trong công việc kinh doanh của mình. Năm 2009, tôi đang là một CEO trong một công ty thiết kế lớn ở Việt Nam, tôi cũng có một khoản tiền tiết kiệm và tôi bắt đầu gây dựng công việc kinh doanh riêng của mình. Thế nhưng chừng 6 tháng sau đó, tôi thất bại hoàn toàn. Tôi xoay sở các kiểu và làm hết việc này đến việc khác mà vẫn không thấy khởi sắc. Tôi mắc kẹt. Vào thời điểm này, tôi đã gặp anh. Tôi theo tất cả các buổi hội thảo của anh ở Hà Nội, đến nay cũng chừng được một năm. Tôi học được rất nhiều bài học quý giá từ anh. Nhờ anh mà tôi đã khơi thông được toàn bộ suy nghĩ của mình và gây dựng lại một công việc kinh doanh mới mẻ, hứng khởi và trôi chảy. Anh đã giúp tôi làm thế nào để ý thức và tiềm thức hài hòa với nhau để tạo ra sức mạnh không giới hạn trong bản thân mình, làm thế nào để kết nối trí thông minh vô hạn của mình với Vũ trụ để thu hút được mọi điều mình muốn có trong đời.

Hiện nay tôi đang cung cấp rất nhiều giá trị hữu ích trên internet cho những người bạn ở Việt Nam và những người bạn trên toàn thế giới. Thông qua sức mạnh của internet, tôi đang giúp mọi người bỏ thuốc lá ngay và mãi mãi bằng lập trình ngôn ngữ tư duy và thể dục. Tôi cũng đang cung cấp rất nhiều các bản thiết kế đồ gỗ cho những người bạn cần nó ở Mỹ, Canada, Nam Mỹ, Liên Hiệp Anh, Nam Phi, Úc, Ấn Độ, họ cũng là những người bạn trên internet của tôi. Thông qua những việc đó, tôi cũng đang viết sắp xong cuốn sách đầu tiên của mình. Nó có tên là “Bỏ thuốc lá ngay và mãi mãi bằng NLP và thể dục (Tôi đã bỏ thuốc lá mãi mãi và thành công bền vững như thế nào và bạn cũng có thể làm được như vậy)”. Sang năm 2012, tôi có kế hoạch xuất bản nó dạng eBook tiếng Anh và tôi sẽ tiếp thị nó ra thị trường toàn cầu. Tôi cũng sẽ đưa nó vào Amazon.com và ClickBank.com. Và nó sẽ trở thành cuốn sách International Bestseller theo cách mà tôi muốn. Tôi hoàn toàn có thể làm được điều đó. Tôi cũng sẽ xuất bản nó bằng tiếng Việt ở Việt Nam và tôi sẽ tiếp thị nó đến với nhiều người. Hiện nay, tôi đang trong một công việc kinh doanh đầy ý nghĩa, đầy đam mê và hứng khởi.

Những gì tôi đang làm cũng rất bình thường và giản dị. Thế nhưng đối với tôi, đó là những điều kỳ diệu vì mới chỉ 6 tháng trước đây tôi đang mắc kẹt và bế tắc. Tôi không nghĩ rằng tôi có thể làm được điều này. Tôi muốn chia sẻ với bạn tôi đã học được điều gì và làm thế nào tôi có thể khơi thông toàn bộ năng lượng của mình để gây dựng một công việc kinh doanh mới từ con số không và thu hút được điều mình muốn. Và những bài học mà tôi học được từ anh Quách Tuấn Khanh – Mentor của tôi

1. Đến bao giờ bạn sẽ kiếm được tiền?

Đây là câu hỏi quan trọng mà ai trong tất cả chúng ta đều muốn có câu trả lời. Đây cũng là bài học then chốt mà tôi học được từ anh, nhờ bài học này mà công việc kinh doanh của tôi được xoay chuyển sang một hướng mới tốt đẹp.

Chỉ cho đến khi bạn thôi không kiếm tiền nữa thì bạn mới bắt đầu thu hút được tiền. Để thu hút được nhiều tiền, bạn phải tập trung vào năng lượng mà tiền đại diện. Nghĩa là bạn phải xây dựng được một nguồn năng lượng mà năng lượng ấy sẽ thu hút được tiền bạc.

Vậy nguồn năng lượng đó là gì: Giá trị, sự rõ ràng, sự thoải mái

Cũng từ bài học này mà tôi không còn xoay sở các cách để kiếm tiền nữa. Tôi bắt đầu tập trung xây dựng giá trị cho mình. Tôi bắt đầu trả lời câu hỏi:

Làm thế nào để mình có giá trị cho người khác và tạo ra ngày càng nhiều giá trị cho người khác?

Làm thế nào để đem những giá trị ấy đến phục vụ ngày càng nhiều người hơn?


Tôi cũng bắt đầu trở nên rõ ràng hơn. Tôi viết ra được những bản mục tiêu thật cụ thể và rõ ràng, tôi viết ra rất rõ ràng những điều tôi muốn và tôi lập những kế hoạch cụ thể cho tháng và những bản kế hoạch cụ thể cho ngày và những cam kết thực hiện. Bởi chỉ khi nào đường đi của năng lượng trong bạn phong quang và rõ ràng, bạn mới có thể thu hút được những điều mình muốn. Nghĩa là chỉ khi nào bạn gửi đi những thông điệp thật rõ ràng, bạn mới nhanh chóng có được những phản hồi mà bạn muốn

Tôi cũng viết ra được bản triết lý, sứ mệnh, tư tưởng cốt lõi và phương thức hành động cho bản thân. Nếu bạn chưa có điều này tôi khuyên bạn nên làm ngay đặc biệt trước khi bạn có một công cuộc kinh doanh. Bởi không phải lúc nào bạn cũng biết mình phải làm gì, nhiều lúc bạn rơi vào cảm giác hoài nghi, lo sợ thì những gì bạn đã viết đó sẽ là một sức mạnh vô hình để dẫn dắt bạn đi tiếp. Nó cũng chính là bản thông điệp rõ ràng mà bạn gửi đi cho người khác và cho vũ trụ. Nó rõ ràng và bạn nhanh chóng được đáp ứng. Giờ đây nó đã trở thành sức mạnh của tôi. Sức mạnh dẫn dắt hành động và sức mạnh thu hút những gì tôi muốn.

Trước đây, khi đang rất mệt mỏi để toan tính cho công việc kinh doanh, tôi rất bất ngờ khi anh Khanh nói với chúng tôi rằng: “Chỉ khi nào bạn thoải mái bạn mới có thể thu hút được sự giàu có. Tiền thích sự thoải mái. Tiền thích sự thăng hoa”. Hồi đó tôi không hiểu vì sao lại như vậy. Bởi thói quen của tôi từ khi còn nhỏ đó là sự thành công phải gắn liền với áp lực, phải có áp lực thì tôi mới thấy tôi đang tồn tại và được làm một cái gì đó. Bài học của anh Khanh làm tôi muốn thay đổi, tôi cũng chán ngấy phải mệt mỏi vì những lo toan tính toán mà cũng chẳng có mấy kết quả. Và tôi làm theo cách anh dạy. Đúng thật, bạn chỉ có thể thành công khi bạn bước vào một công cuộc kinh doanh đầy đam mê, hứng khởi, thoải mái và thăng hoa. Chỉ cho đến khi tinh thần tôi thấy thoải mái, mọi mong muốn của tôi được rõ ràng, tiềm thức và ý thức mới hài hòa với nhau để trí thông minh vô hạn kết nối với vũ trụ, tôi mới tìm ra con đường đi mới. Tôi có rất nhiều suy nghĩ sáng suốt và đúng đắn vào thời gian này. Tôi cũng có những đáp án đúng đắn sau một đêm ngủ ngon giấc. Và mọi việc cứ khởi sắc dần lên.

2. Bạn có phải là người thành công


Thông thường chúng ta có một suy nghĩ rằng người thành công phải là người giàu có, phải có địa vị xã hội, phải có chức vụ, có lương cao, mua được nhà, mua được xe, ăn mặc hàng hiệu, hay đi du lịch... Tôi cũng từng suy nghĩ như vậy, những suy nghĩ này đã là một thói quen của tôi, nó từng có trong tiềm thức của tôi, nó đến từ những câu chuyện trong gia đình, những câu chuyện mà cha tôi hay kể để khuyên bảo và muốn chúng tôi làm theo, từ bạn bè và những người xung quanh, từ truyền thông… Nhưng cái khiến chúng ta mắc kẹt đó là khi chúng ta chưa có những cái đó chúng ta lại nghĩ rằng chúng ta chưa phải là người thành công.

Vậy chúng ta có phải là người thành công không?

Câu trả lời thật tuyệt vời: “Chúng ta đã là người thành công rồi”


Trong một buổi huấn luyện, anh Khanh đã giúp chúng tôi nhận ra điều này. Chúng ta đã thành công ngay từ khi chúng ta được sinh ra. Tạo hóa đã tạo ra chúng ta độc nhất vô nhị, không ai có thể giống ta từ giọng nói, mắt, mũi, mồm, chân, tay … Ngày hôm ấy chúng tôi mỗi người được viết ra năm thành công trong cuộc đời và chia sẻ với nhau. Thậm chí chúng tôi có thể viết ra năm thành công trong một ngày và chia sẻ với nhau. Chúng tôi thăng hoa. Anh còn cho chúng tôi biết rằng tạo hóa tạo ra chúng ta để là người thành công và cũng giao cho chúng ta sứ mệnh chia sẻ những thành công ấy cho những người khác.

Thành công là một quá trình chứ không phải là một điểm đến vậy hà cớ gì lại đợi đến lúc có được một cái gì đó mới là thành công. Nếu bạn muốn thành công, hãy thành công ngay từ bây giờ hãy nuôi dưỡng thành công và luyện tập nó như một thói quen hàng ngày từ những việc nhỏ nhất. Bất cứ thành công nào của bạn dù chỉ như “gọt vỏ quả cà chua trong vòng 1 phút” cũng có thể chia sẻ với người khác và mọi người đang mong muốn bạn làm điều đấy.

Thành công là thói quen

Thành công nuôi dưỡng thành công


Cũng từ việc thay đổi quan niệm này mà tôi đã khám phá ra được nguồn năng lực vô hạn trong chính mình mà trước đây tôi không hề để ý đến nó hay nghĩ rằng mình không có hay cứ đi tìm ở đâu mà không thấy. Nó đã ở trong chính tôi. Buổi hội thảo ngày hôm ấy chúng tôi đã thăng hoa, ngay sau khi rời khỏi buổi hội thảo về nhà. Tôi quyết định thay đổi. Tôi mang một nguồn năng lượng mới của một người thành công vào giấc ngủ và hy vọng rằng sáng hôm sau tiềm thức sẽ cho tôi đáp án đúng. Sáng hôm sau thức dậy tôi đã nhớ đến một trải nghiệm thành công trong cuộc đời tôi. Tôi nhận ra tín hiệu của việc tôi đang thu hút được một điều gì đó. Tôi thúc đẩy và ra quyết định luôn.

Tôi đã từng trải nghiệm thành công trong việc bỏ thuốc lá từ năm 2004 – 2006 sau 10 năm nghiện ngập, tôi bỏ thuốc lá vĩnh viễn bằng NLP (lập trình ngôn ngữ tư duy) và xây dựng thói quen thể dục, đọc sách. Cũng từ đó tôi biết đến NLP và thay đổi toàn diện cuộc đời. Tôi nhận ra rằng vũ trụ đã trao cho tôi sứ mệnh phải chia sẻ điều này với nhiều người và tôi quyết định lập ngay một blog, tôi quyết định viết một cuốn sách và lập kế hoạch để làm thế nào đó đưa nó đến với nhiều người đang muốn bỏ thuốc lá, bỏ uống rượu, cai nghiện, bỏ thói quen xấu để thay đổi cuộc đời trên toàn thế giới. Tôi đã từng trải qua 2 năm cai nghiện thuốc lá với nhiều thất bại cay đắng. Tôi rất hiểu những người đang cai thuốc họ nghĩ gì và cần gì. Tôi muốn giúp họ chân thành.

Nếu thêm một người biết đến cuốn sách của tôi, thêm một người biết đến tôi. Thêm một người thừa nhận nó có ích cho họ, tôi lại tạo thêm được giá trị và giá trị của tôi cũng được tăng thêm. Và khi tôi có giá trị lớn cho nhiều người, tôi sẽ thu hút được nhiều tiền bạc và sự thành công – đó là cách của tôi.

Thế là xong. Mọi bế tắc trong tôi đã bước đầu khai thông. Đến nay tôi đã viết gần xong cuốn sách của mình, tôi đang tiếp thị các blog của mình ra thị trường toàn cầu, mỗi blog là một công cụ để tôi đem giá trị của mình phục vụ mọi người. Tôi cũng đang nhận được nhiều phản hồi tốt đẹp. Tôi thấy mình ngày càng có ý nghĩa và ngày càng có giá trị hơn cho người khác. Tôi đang trong quá trình thu hút được điều mình muốn. Vậy mà mới chỉ cách đây vài tháng trở về trước, tôi không bao giờ hình dung ra việc mình có thể viết được một cuốn sách nhất là cuốn sách ấy lại có giá trị cho nhiều người.

Mọi bế tắc của tôi đã được khai thông nhờ “Mentor”. Và để thành công trong cuộc đời bất cứ ai cũng cần có Mentor. Mentor là người đã trải nghiệm thành công những gì bạn đang muốn đạt được và hướng dẫn lại cho bạn. Mentor của tôi đó là sách, băng đĩa, các buổi hội thảo, huấn luyện. Và bây giờ tôi đã tìm thấy cho mình một mentor bằng xương bằng thịt, bằng “tiếng Việt”. Đó là anh Khanh. Anh đã giúp tôi nhận ra và khai phá nguồn sức mạnh vô hạn đã từng ngủ quên trong tôi, anh đã truyền cho tôi nhiều năng lượng và trí tuệ. Tôi biết ơn anh nhiều lắm! Chân thành gửi lời cám ơn tới anh và chúc anh mọi điều tốt lành và như ý!

PS: Không thể kể hết những gì tôi đã học được từ anh, không thể kể hết những gì anh đã dạy cho tôi và bao nhiêu người khác giúp chúng tôi thay đổi toàn diện cuộc đời.

Hôm nay là sinh nhật của tôi, cũng như mọi ngày, tôi thức dậy nhờ chuông báo thức, tôi bày tỏ lòng biết ơn cuộc sống theo cách của mình.

Ngày hôm nay đặc biệt hơn mọi ngày, trong 3 năm trở lại đây, cứ mỗi khi tôi thêm một tuổi, tôi lại nói với mình như thế này: “Chào tuổi mới của Vanh! Thêm một tuổi mới mình phải tạo ra nhiều giá trị hơn và đem đến với nhiều người hơn!”

Hồi còn ngoài 20 tuổi, tôi không quan tâm tới việc quản lý thời gian, tôi nghĩ thời gian không bao giờ cạn. Bây giờ ngoài 30 tuổi, tôi mới thấy quý trọng thời gian, tôi đặc biệt quan tâm tới việc quản lý thời gian. Mỗi phút giây tôi sống và làm việc đều gắn liền với những mục đích có ích của mình. Bây giờ tôi cũng hiểu cái duy nhất mà tôi sở hữu trong cuộc đời này đó là từng khoảnh khắc sống của tôi. Tôi hiểu rằng tôi chỉ được sống một lần và tôi phải sống có ích và có giá trị cho ngày càng nhiều người. Tôi muốn tạo ra ngày càng nhiều hơn giá trị có ích cho người khác và tôi sẽ chủ động đem nó tới ngày càng nhiều người. Đó là cách mà tôi muốn sống. Chỉ có như vậy tôi mới thấy mình xứng đáng được sinh ra trên đời. Chỉ có như vậy tôi mới thấy mình nắm bắt được cơ hội được sống một lần duy nhất trên đời.

Trước đây tôi có một nỗi sợ đó là “nỗi sợ chết”. Bây giờ tôi mới hiểu rằng ý nghĩa của việc mình sống ở trên đời quan trọng hơn nhiều cái chết. Chúng ta hoàn toàn có thể “Bất tử” nếu chúng ta muốn. Nếu trong cuộc đời bạn có thể tạo ra nhiều thật nhiều giá trị hữu ích cho thật nhiều người khác, những giá trị ấy cứ lưu truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác thì bạn sẽ được Bất Tử.

Hãy tìm cho mình một Mentor để thành công và sau đó hãy trở thành một Mentor! Đó là ý nghĩa và món quà của cuộc sống."

Thứ Ba, 3 tháng 5, 2011

Một câu chuyện đáng để suy ngẫm !!!

NGHỆ THUẬT ĂN MÀY 

Ăn mày là nghề nghiệp của tôi, phải hiểu được niềm vui do công việc của mình mang lại. Lúc trời mưa ít người ra phố, những thằng ăn mày khác đều ủ rũ oán trách hoặc ngủ. Đừng nên như thế, hãy tranh thủ mà cảm nhận vẻ đẹp của thành phố.

Câu chuyện bắt đầu như thế này.

Tôi xách túi đồ nhãn hiệu Levi's ra khỏi Plaza rồi đứng lại ở cửa chờ bạn. Một tay ăn mày chuyên nghiệp phát hiện ra tôi, sán tới đứng trước mặt. Câu chuyện của tôi chỉ có thế thôi. Thế nhưng tay ăn mày đã dạy tôi một bài học kinh tế còn sâu sắc hơn một khoá học tại chức kinh tế ở trường. Tôi kể câu chuyện này chính bởi ý nguyện của tay ăn mày đó.

- Xin anh... cho tôi ít tiền đi! - Tôi đứng đó chả có việc gì nên tiện tay vứt cho hắn đồng tiền xu, rồi bắt chuyện cùng nhau.

Ăn mày rất thích kể lể.

- Tôi chỉ ăn mày quanh khu mua sắm này thôi, anh biết không? Tôi chỉ liếc một phát là thấy anh ngay. Đi mua Levi's ở Plaza chắc chắn nhiều tiền...

- Hả? Ông cũng hiểu đời phết nhỉ! - Tôi ngạc nhiên.

- Làm ăn mày, cũng phải ăn mày cho nó có khoa học. - Ông ta bắt đầu mở máy.

Tôi ngẫm nghĩ một lát, thấy thú vị bèn hỏi:

- Thế nào là ăn mày một cách khoa học?

Tôi nhìn kỹ ông ta, đầu tóc rối bù, quần áo rách nát, tay gầy giơ xương, nhưng lại sạch sẽ.

Ông ta giảng giải:

- Ai chẳng sợ và ghét ăn mày, nhưng tôi tin anh không ghét tôi, tôi đoan chắc điều đó. Đấy là điểm tôi khác biệt với những thằng ăn mày khác.

Click here to view full size

Tôi gật đầu đồng ý, đúng là tôi không ghét ông ta, nên tôi đang nói chuyện với ông ta đấy thôi.

- Tôi biết phân tích SWOT, những ưu thế, bất lợi, những cơ hội và nguy cơ. Đối mặt với những thằng ăn mày là đối thủ cạnh tranh của tôi, ưu thế (Strengths) của tôi là tôi không làm người ta phản cảm, lánh sợ. Cơ hội (Opportunities) và nguy cơ (Threats) thì chỉ là những yếu tố điều kiện bên ngoài thuộc về hoàn cảnh, có thể là dân số ở đây đông hay vắng, thành phố có quyết định chỉnh trang đô thị, dẹp hè phố chăng...

- ...???

- Tôi đã từng tính toán rất cụ tỉ (cụ thể và tỉ mỉ) rằng, khu vực thương mại này người qua lại đông, mỗi ngày khoảng mười nghìn người, nghèo thì nhiều lắm, nhưng người giàu còn nhiều hơn. Trên phương diện lý luận thì giả như mỗi ngày tôi xin được mỗi người một đồng xu một nghìn đồng, thì mỗi tháng thu nhập của tôi đã được ba trăm triệu đồng. Nhưng thực tế thì đâu phải ai cũng cho ăn mày tiền, mà một ngày làm sao tôi đi xin được mười nghìn lượt người. Vì thế, tôi phải phân tích, ai là khách hàng mục tiêu của tôi, đâu là khách hàng tiềm năng của tôi.

Ông ta lấy giọng nói tiếp:

- Ở khu Plaza này thì khách hàng mục tiêu của tôi chiếm khoảng 30% số lượng người mua sắm, tỉ lệ thành công khoảng 70%. Lượng khách hàng tiềm năng chiếm khoảng 20%, tỉ lệ thành công trên đối tượng này khoảng 50%. Còn lại 50% số người, tôi chọn cách là bỏ qua họ, bởi tôi không có đủ thời gian để tìm vận may của mình với họ, tức là xin tiền họ.

- Thế ông định nghĩa thế nào về khách hàng của ông? - Tôi căn vặn.

- Trước tiên, khách hàng mục tiêu nhé. Thì những nam thanh niên trẻ như anh đấy, có thu nhập, nên tiêu tiền không lưỡng lự. Ngoài ra các đôi tình nhân cũng nằm trong đối tượng khách hàng mục tiêu của tôi, họ không thể mất mặt trước bạn khác phái, vì thế đành phải ra tay hào phóng. Rồi tôi chọn các cô gái xinh đẹp đi một mình là khách hàng tiềm năng, bởi họ rất sợ bị lẽo đẽo theo, chắc chắn họ chọn cách bỏ tiền ra cho rảnh nợ. Hai đối tượng này đều thuộc tầm tuổi 20-30. Nếu tuổi khách hàng nhỏ quá, họ không có thu nhập, mà tuổi già hơn, thì họ có thể đã có gia đình, tiền bạc bị vợ cầm hết rồi. Những ông chồng đó biết đâu có khi đang âm thầm tiếc hận rằng không thể ngửa tay ra xin tiền của tôi ấy chứ!

- Thế thì mỗi ngày ông xin được bao nhiêu tiền?

- Thứ hai đến thứ sáu, sẽ kém một chút, khoảng hai trăm nghìn. Cuối tuần thậm chí có thể 4-500 nghìn.

- Hả? Nhiều vậy sao?

Thấy tôi nghi ngờ, ông ta tính cho tôi thấy:

- Tôi cũng khác gì anh, tôi cũng làm việc tám giờ vàng ngọc. Buổi sáng từ 11h đến tối 7h, cuối tuần vẫn đi làm như thường. Mỗi lần ăn mày một người tôi mất khoảng 5 giây, trừ đi thời gian tôi đi lại, di chuyển giữa các mục tiêu, thường một phút tôi xin được một lần được một đồng xu 1 nghìn, 8 tiếng tôi xin được 480 đồng một nghìn, rồi tính với tỉ lệ thành công 60% [(70%+50%)÷2] thì tôi được khoảng 300 nghìn.

Chiến lược ăn mày của tôi là dứt khoát không đeo bám khách chạy dọc phố. Nếu xin mà họ không cho, tôi dứt khoát không bám theo họ. Bởi nếu họ cho tiền thì đã cho ngay rồi, nếu họ cho vì bị đeo bám lâu, thì tỉ lệ thành công cũng nhỏ. Tôi không thể mang thời gian ăn mày có giới hạn của tôi để đi lãng phí trên những người khách này, trong khi tôi có thể xoay ngay sang mục tiêu bên cạnh.

Trời, tay ăn mày này có đầu óc quá đi, phân tích như thể giám đốc kinh doanh hoặc giám đốc tiếp thị vậy.

- Ông nói tiếp đi! - Tôi hào hứng.

- Có người bảo ăn mày có số may hay xui, tôi không nghĩ thế. Lấy ví dụ cho anh nhé, nếu có một thanh niên đẹp trai và một phụ nữ xinh đẹp đứng trước cửa shop đồ lót mỹ phẩm, thì anh sẽ chọn ai để ăn mày?

Tôi ngẫm nghĩ rồi bảo, tôi không biết.

- Anh nên đi đến xin tiền anh thanh niên kia. Vì đứng bên anh ta là một phụ nữ đẹp, anh ta chẳng lẽ lại không cho ăn mày tiền. Nhưng nếu anh đi xin cô gái đẹp, cô ta sẽ giả vờ là ghê sợ anh rồi lánh xa anh.

Thôi cho anh một ví dụ nữa: Hôm nọ đứng ở cửa siêu thị BigC có một cô gái trẻ tay cầm túi đồ vừa mua từ siêu thị, một đôi nam nữ yêu nhau đang đứng ăn kem, và một anh chàng đóng bộ công chức chỉnh tề, tay xách túi đựng máy tính xách tay. Tôi chỉ nhìn họ ba giây, sẽ không ngần ngừ bước thẳng tới mặt cô gái trẻ xin tiền, cô gái cho tôi hẳn hai đồng xu, nhưng ngạc nhiên hỏi tôi tại sao chỉ xin tiền có mỗi cô ta. Tôi trả lời rằng, cái đôi tình nhân kia đang ăn, họ không tiện rút ví ra cho tiền, anh kia trông có vẻ lắm tiền, trông như sếp nhưng vì thế trên người họ thường không có sẵn tiền lẻ. Còn cô vừa mua sắm ở siêu thị ra, cô tất còn ít tiền thừa, tiền lẻ.

Chí lý, tôi càng nghe tay ăn mày nói càng tỉnh cả người ra.

- Cho nên tôi bảo rồi, tri thức quyết định tất cả!

Tôi nghe sếp tôi nói bao lần câu này, nhưng đây là lần đầu tôi nghe một thằng ăn mày nói câu này.

- Ăn mày cũng phải mang tri thức ra mà ăn mày. Chứ ngày ngày nằm ệch ra ở xó chợ, cầu thang lên đường vượt giao lộ, xin ai cho được tiền? Những người đi qua giao lộ, chạy qua cổng chợ đều vội vàng hoặc cồng kềnh, ai ra đấy mà chơi bao giờ, ra đấy xin chỉ mệt người. Phải trang bị tri thức cho chính mình, học kiến thức mới làm người ta thông minh lên, những người thông minh sẽ không bao giờ ngừng học hỏi kiến thức mới. Thế kỷ 21 rồi, bây giờ người ta cần gì, có phải là cần nhân tài không?

Có lần, có một người cho tôi hẳn 50 nghìn, nhờ tôi đứng dưới cửa sổ gào: "Hồng ơi, anh yêu em", gào 100 lần. Tôi tính ra gọi một tiếng mất 5 giây, thời gian cũng tương tự như tôi đi ăn mày một lần, nhưng lợi nhuận đạt được chỉ 500 đồng, còn kém đi ăn mày, thế là tôi từ chối.

Ở đây, nói chung một tay ăn mày một tháng có thể đi xin được một nghìn hoặc tám trăm lần. Người nào may mắn thì cùng lắm đi xin được khoảng hai nghìn lần. Dân số ở đây khoảng ba triệu, ăn mày độ chục anh, tức là tôi cứ khoảng mười nghìn người dân mới ăn mày một người. Như thế thu nhập của tôi ổn định, về cơ bản là cho dù kinh tế thế giới đi lên hay đi xuống, tình hình xin tiền của tôi vẫn ổn định, không biến động nhiều.

Trời, tôi phục tay ăn mày này quá!

- Tôi thường nói tôi là một thằng ăn mày vui vẻ. Những thằng ăn mày khác thường vui vì xin được nhiều tiền. Tôi thường bảo chúng nó là, chúng mày nhầm rồi. Vì vui vẻ thì mới xin được nhiều tiền chứ.

Click here to view full size

Quá chuẩn!

- Ăn mày là nghề nghiệp của tôi, phải hiểu được niềm vui do công việc của mình mang lại. Lúc trời mưa ít người ra phố, những thằng ăn mày khác đều ủ rũ oán trách hoặc ngủ. Đừng nên như thế, hãy tranh thủ mà cảm nhận vẻ đẹp của thành phố. Tối về tôi dắt vợ và con đi chơi ngắm trời đêm, nhà ba người nói cười vui vẻ, có lúc đi đường gặp đồng nghiệp, tôi có khi cũng vứt cho họ một đồng xu, để thấy họ vui vẻ đi, nhìn họ như nhìn thấy chính mình.

- Ối ông cũng có vợ con?

- Vợ tôi ở nhà làm bà nội trợ, con tôi đi học. Tôi vay tiền ngân hàng mua một căn nhà nhỏ ở ngoại thành, trả nợ dần trong mười năm, vẫn còn sáu năm nữa mới trả hết. Tôi phải nỗ lực kiếm tiền, con tôi còn phải học lên đại học, tôi sẽ cho nó học Quản trị kinh doanh, Marketing, để con tôi có thể trở thành một thằng ăn mày xuất sắc hơn bố nó.

Tôi buột miệng:

- Ông ơi, ông có thu nhận tôi làm đệ tử không?