Nó bỏ đi khỏi cái sân nông trại, con chuột tuyên bố sự đề phòng này.
“Có cái bẫy chuột ở trong nhà này! Có cái bẫy chuột ở trong nhà này!”
Con gà kêu cục cục nói, “ Chuột ơi, tôi có thể nói đây là một điều quan trọng đối với bạn, nhưng chuyện đó không có điều gì quan hệ đối với tôi cả. Tôi không muốn bạn làm phiền tôi về việc này nữa”.
Con chuột quay qua con lợn và nói cho con lợn, “Có cái bẫy chuột ở trong nhà này! Có cái bẫy chuột ở trong nhà này!”
Con lợn thông cảm, nhưng nói, “Tôi rất là xin lỗi, Chuột ơi, nhưng tôi không làm gì được đâu, chỉ còn cách là cầu nguyện thôi. Tôi chắc chắn sẽ cầu nguyện cho anh đấy mà”.
Con chuột quay qua con trâu và nói cho con trâu, “Có cái bẫy chuột ở trong nhà này! Có cái bẫy chuột ở trong nhà này!”
Con trâu nói, “Vậy sao, Chuột. Tôi xin lỗi nhé! nhưng nó không liên quan đến tôi chút nào.”
Thế rồi, con chuột trở về nhà, một mình vừa đi vừa cúi đầu xuống và vừa chán nản, vừa nghĩ về chuyện cái bẫy chuột của ông nông gia.
Cũng vào tối đó ở trong nhà vang ra một tiếng động — giống như là cái bẫy chuột đã bắt tóm một con mồi.
Bà vợ của ông nông gia chạy đi coi đã bắt được con gì. Trong đêm tối, bà ta không thấy cái đuôi của con rắn độc bị sập bẫy.
Con rắn cắn bà nông gia. Ông nông gia vội vàng chở vợ vào bệnh viện, và bà ta về nhà với cơn cảm sốt. Mọi người biết là phải trị cơn cảm sốt với cháo gà, cho nên ông nông gia ra ngoài sân với con dao để làm món cháo với một nguyên liệu chính.
Thế nhưng bà vợ của ông cứ thế vẫn tiếp tục bệnh, cho nên bạn bè và hàng xóm ghé qua rồi ngồi suốt ngày đêm với bà nông gia này. Để có thức ăn cho người ta, ông nông gia phải giết chết con lợn.
Vợ của ông nông gia này không lành bệnh được, bà qua đời. Có rất là nhiều người đến dự dám tang của bà, ông nông gia này phải làm thịt con trâu để cho có đầy đủ thức ăn cho tất cả mọi người.
Con chuột nhìn thấy tất cả qua lỗ hở và buồn thất vọng
Cho nên, khi bạn nghe có một người nào đó đang đương đầu với một chuyện khó giải quyết và bạn nghĩ là không liên quan với bạn, nên nhớ rằng — khi một trong những chúng ta bị đe dọa, tất cả chúng ta đang bị nguy hiểm.
Chúng ta, dù ở đâu, đều ở trong một cuộc hành trình gọi là cuộc sống. Chúng ta nên mở mắt to và mở lòng để giúp bạn bè và cố gắng hơn và khuyến khích người khác.
Có lẽ các bạn đã hiểu ra được ý nghĩa của câu chuyện này rồi đúng không? Trong cuộc sống, yêu thương và thành thật quan tâm tới những khó khăn của người khác ví như của gia đình, của bạn bè,..là chả bao giờ thừa cả. Cuộc sống luôn vận động và tiếp tục chảy mãi, vậy khi ai đó gặp chuyện gì rắc rối, hãy quay sang nói với họ của bạn rằng: Tôi biết có vài chuyện rắc rối đang xảy đến với bạn, hãy để tôi giúp bạn được chứ? Sự chia sẻ sẽ làm con người ta nâng tầm giá trị của con người mình lên.